Tôi kể người nghe chuyện tình Lan và Điệp,một chuyện tình cay đắng.Lúc tuổi còn thơ tui vẫn thường luyện kill nên chép thành bài thơ: Thuở ấy Điệp full đao lẫn kiếm,săn boss như điên,Lan như Nga Mi hiền,theo sau nhu mì, nguyện thề mãi buff quyết không hề lìa xa. Chuông đổ chùa xa (boòng...boong ),chiều trên Trường Bạch , Điệp cùng Lan giết boss.Bỗng một thằng điên,nghi chắc là Đường Môn bỗng quất Điệp một đao.Lần cuối nhìn nhau Lan khẽ nói: Chơi nó đi anh,em yêu anh chân thành.Nếu ăn đao này,Điệp ơi Lan cắt tóc quên đời vì anh .....